Ôn cố tri tân (温故知新): Câu chuyện thành ngữ Trung Quốc.

Quay lại với câu chuyện thành ngữ Trung Quốc. Chúng ta hãy cùng nhau đi đến chủ đề hôm nay, đó chính là thành ngữ Ôn cố tri tân ( 温故知新 ). Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu qua thành ngữ này nhé !

1.Tìm hiểu phần Hán tự của câu truyện thành ngữ

Dưới đây là phần Hán tự và phiên âm pinyin của thành ngữ Ôn cố tri tân ( 温故知新 ).

温故知新 (wēngùzhīxīn)

昭公19年,孔子拜师襄子为师,请教有关弹琴的学问。师襄子先弹奏了一曲,带他弹完便将孔子引入后轩中,让孔子习琴。孔子一连三日练习师襄子所教的曲子,没有再学习新的内容,师襄子听孔子曲调已经弹熟便说,词曲你已弹熟可以学新曲了。孔子说感谢夫子教诲,但技巧我还不纯熟容我继续练习。

zhāogōng 19 nián, kǒngzǐ bàishī xiāng zi wéi shī, qǐngjiào yǒuguān tánqín de xuéwèn. Shī xiāng zi xiān tán zòule yī qū, dài tā dàn wán biàn jiāng kǒngzǐ yǐnrù hòu xuān zhōng, ràng kǒngzǐ xí qín. Kǒngzǐ yīlián sān rì liànxí shī xiāng zi suǒ jiào de qǔzi, méiyǒu zài xuéxí xīn de nèiróng, shī xiāng zi tīng kǒngzǐ qǔdiào yǐjīng dàn shú biàn shuō, cíqǔ nǐ yǐ dàn shú kěyǐ xué xīnqūle. Kǒngzǐ shuō gǎnxiè fūzǐ jiàohuì, dàn jìqiǎo wǒ hái bù chúnshú róng wǒ jìxù liànxí.

又是三天过去了,师襄子听着后轩中孔子的琴声技巧纯熟,音调和谐,韵味无穷,不断点头赞赏,便说:“所有技巧您已经掌握了,可以学习新的内容了。”

yòu shì sān tiān guòqùle, shī xiāng zi tīngzhe hòu xuān zhōng kǒngzǐ de qín shēng jìqiǎo chúnshú, yīn tiáo héxié, yùnwèi wúqióng, bùduàn diǎntóu zànshǎng, biàn shuō:“Suǒyǒu jìqiǎo nín yǐjīng zhǎngwòle, kěyǐ xuéxí xīn de nèiróngle.”

孔子回答:“我的指法技巧虽已练熟,但还没领会曲子的志趣神韵,更未体察到曲作者的为人,请容我再练三日。”

kǒngzǐ huídá:“Wǒ de zhǐfǎ jìqiǎo suī yǐ liàn shú, dàn hái méi lǐnghuì qǔzi de zhìqù shényùn, gèng wèi tǐchá dào qū zuòzhě de wéirén, qǐng róng wǒ zài liàn sān rì.”

孔子习琴的第十天,师襄子站在一旁听得如醉如痴,而孔子在弹奏中由于受到乐曲的感染,有时进入深沉的思考,境界有时感到心旷神怡,胸襟开阔。他激动地说:“我弹着弹着就体察到作曲者的为人了,那个人肤色黝黑身材魁梧眼光,明亮而高瞻远瞩,性情温柔敦厚,好像有着统治天下的帝王气魄,除了文王谁还能创作出这样的乐曲呢!”

kǒngzǐ xí qín de dì shí tiān, shī xiāng zi zhàn zài yī pángtīng dé rú zuì rú chī, ér kǒngzǐ zài tán zòu zhōng yóuyú shòudào yuèqǔ de gǎnrǎn, yǒushí jìnrù shēnchén de sīkǎo, jìngjiè yǒushí gǎndào xīnkuàngshényí, xiōngjīn kāikuò. Tā jīdòng dì shuō:“Wǒ dànzhuó dànzhuó jiù tǐchá dào zuòqǔ zhě de wéirénle, nàgè rén fūsè yǒuhēi shēncái kuíwú yǎnguāng, míngliàng ér gāozhānyuǎnzhǔ, xìngqíng wēnróu dūnhòu, hǎoxiàng yǒuzhe tǒngzhì tiānxià de dìwáng qìpò, chúle wénwáng shéi hái néng chuàngzuò chū zhèyàng de yuèqǔ ne!”

师襄子闻言连忙从坐席上站起来,向孔子施礼道,“此曲正是文王所作,名《文王操》,仲尼你真是聪明过人,一下子便悟到了周乐之精义。”

shī xiāng zi wén yán liánmáng cóng zuòxí shàng zhàn qǐlái, xiàng kǒngzǐ shīlǐ dào,“cǐ qū zhèng shì wénwáng suǒzuò, míng “wénwáng cāo”, zhòng ní nǐ zhēnshi cōngmíngguò rén, yīxià zi biàn wù dàole zhōulèzhī jīng yì.

孔子说:“全仰仗夫子教导。”

kǒngzǐ shuō:“Quán yǎngzhàng fūzǐ jiàodǎo.”

【温故知新成语意思】

[wēngùzhīxīn chéngyǔ yìsi]

温故知新,意思是温习旧的知识,得到新的理解和体会,也指回忆过去能更好地认识。

wēngùzhīxīn, yìsi shì wēnxí jiù de zhīshì, dédào xīn de lǐjiě hé tǐhuì, yě zhǐ huíyì guòqù néng gèng hǎo de rènshí.

2.Nội dung thành ngữ Ôn cố tri tân (温故知新)

Thành ngữ Ôn cố tri tân (温故知新)

Ôn cố tri tân

Năm chiêu công thứ 19 , Khổng Tử bái Tương Tử làm sư phụ , thỉnh giáo về vấn đề đàn cầm. Tương Tử đánh trước một khúc nhạc , đánh xong rồi ông dắt Khổng Tử đến phòng đọc sách ở phía sau để Khổng Tử tập đàn. Khổng tử tập liên tục 3 ngày liền khúc nhạc mà Tương Tử đã dạy mà không học nội dung mới, Sư phụ Tương Tử nghe Khổng Tử đã thuộc lời và nhạc mình dạy thì nói rằng ông có thể học bài nhạc mới. Khổng Tử nói cảm ơn thầy của mình , nhưng kĩ thuật của Khổng Tử vẫn chưa thuần thục lắm nên cho tôi luyện tập thêm.

Lại ba ngày trôi qua, Tương tử nghe thấy tiếng đàn trong phòng sách phía sau của Khổng Tử đã trở nên rất điêu luyện rồi, âm điệu rất thi vị , không ngừng gật đầu tán thưởng , liền nói rằng, tất cả kĩ thuật ông đã nắm giữ rồi, có thể học nội dung mới rồi.

Khổng Tử đáp lại: Tuy kĩ thuật gảy đàn đã thuần thục nhưng tôi vẫn chưa lĩnh hội được cái hồn của bài hát, càng không thể bằng nguyên tác được, nên hãy cho tôi tập thêm 3 ngày nữa.

Ngày thứ 10 Khổng Tử học đàn, thầy Tương Tử đứng bên cạnh nghe đến như say như mê. Khổng Tử đã thả hồn vào khúc nhạc, lúc thì rơi vào trầm tư sâu lắng , lúc thì vui vẻ sáng khoải, tràn trề nhựa sống. Ông ấy vui vẻ nói rằng : ta cứ đàn cứ đàn , cũng đã chiêm nghiệm khúc nhạc của tác giả rồi. Người đó sắc da ngâm đen , nhưng khôi ngô có một ánh mặt đẹp , sáng sủa, nhìn xa trông rộng, tính tình dịu dàng đôn hậu giống như một ng có thể thống trị thiên hạ, khí chất đế vương . Ngoài Văn Vương ra thì ai có thể sáng tác ra khúc nhạc như thế này nữa chứ.

Sư Phụ Tương tử nghe xong liền vội đứng dậy khỏi ghế, thi lễ với Khổng Tử, khúc nhạc này chính là do Văn Vương sáng tác , tên là Văn Vương Tháo. Trung Ni thật là một người thông minh trong chốc lát có thể nhận ra được khúc nhạc này. Khổng Tử nói đều nhờ vào phu tử dạy bảo.

Thành ngữ Ôn cố tri tân (温故知新)có nghĩa là khi ôn lại cái cũ , chiêm nghiệm nó thì có thể có một nhận thức tốt hơn .

Related Posts

Nhập bình luận