Hung hữu thành trúc 胸有成竹: Thành ngữ Trung Quốc

Chủ đề về những câu chuyện thành ngữ là một chủ đề hấp dẫn và thú vị. Hôm nay mình sẽ đem đến cho các bạn một thành ngữ Trung Quốc , thành ngữ nói về sự tính toán kĩ lưỡng trước khi làm gì đó . Đó là thành ngữ “Hung hữu thành trúc” (胸有成竹). Cùng mình tìm hiểu qua nhé!.

1.Tìm hiểu phần Hán tự của thành ngữ “Hung hữu thành trúc”

Chúng ta hãy cùng nhau luyện nhận diện mặt chữ bằng Hán tự của câu truyên thành ngữ Trung Quốc này nhé các bạn

胸有成竹

宋朝时,有个著名的文人叫文与可,能诗擅文,特别喜欢绘画。

Sòngcháo shí, yǒu gè zhùmíng de wénrén jiào wén yǔ kě, néng shī shàn wén, tèbié xǐhuān huìhuà.

他最爱画竹子,他画的竹子远近闻名,每天总有不少人登门求画,文与可画竹的秘诀在哪里呢?

Tā zuì ài huà zhúzi, tā huà de zhú zǐ yuǎnjìn wénmíng, měitiān zǒng yǒu bù shǎo rén dēngmén qiú huà, wén yǔ kě huà zhú de mìjué zài nǎlǐ ne?

原来文与可在自己家的房前屋后种上各种样的竹子,无论春夏秋冬,阴晴风雨,他经常去竹林观察竹子的生长变化情况,琢磨竹枝的长短粗细,叶子的形态颜色。每当有新的感受就回到书房铺纸研墨,把心中的印象画在纸上。

Yuánlái wén yǔ kě zài zìjǐ jiā de fáng qián wū hòu zhǒng shàng gè zhǒng yàng de zhúzi, wúlùn chūn xià qiūdōng, yīn qíng fēngyǔ, tā jīngcháng qù zhúlín guānchá zhúzi de shēngzhǎng biànhuà qíngkuàng, zhuómó zhúzhī de chángduǎn cūxì, yèzi de xíngtài yánsè. Měi dāng yǒu xīn de gǎnshòu jiù huí dào shūfáng pù zhǐ yán mò, bǎ xīnzhōng de yìnxiàng huà zài zhǐ shàng.

日积月累,竹子在不同季节,不同天气,不同时辰的形象,都深深的印在他的心中。只要凝神提笔,在画纸前一站,平日观察到的各种形态的竹子立刻浮现在眼前。所以每次画竹,他都显得非常从容自信,画出的竹子无不逼真传神。

Rìjīyuèlěi, zhúzi zài bùtóng jìjié, bùtóng tiānqì, bùtóng shíchén de xíngxiàng, dōu shēn shēn de yìn zài tā de xīnzhōng. Zhǐyào níngshén tí bǐ, zài huà zhǐ qián yí zhàn, píngrì guānchá dào de gè zhǒng xíngtài de zhúzi lìkè fúxiàn zài yǎnqián. Suǒyǐ měi cì huà zhú, tā dōu xiǎndé fēicháng cóngróng zìxìn, huà chū de zhú zǐ wúbù bīzhēn chuánshén.

当人们夸奖他画得好时,他总是谦虚的说:“我只是把心中琢磨成熟的竹子画下来罢了。”

Dāng rénmen kuājiǎng tā huà dé hǎo shí, tā zǒng shì qiānxū de shuō:“Wǒ zhǐshì bǎ xīnzhōng zhuómó chéngshú de zhúzi huà xiàlái bàle.”

文与可的朋友一天来访,看到文与可画的竹子,不禁题诗赞扬:与可画竹时,胸中有成竹。

Wén yǔ kě de péngyǒu yītiān láifǎng, kàn dào wén yǔ kě huà de zhúzi, bùjīn tí shī zànyáng: Yǔ kě huà zhú shí, xiōngzhōng yǒu chéng zhú.

2.Tìm hiểu nội dung câu truyện thành ngữ Hung hữu thành trúc

Hung hữu thành trúc

Vào thời nhà Tống, có một người rất có tiếng tên là Văn Dữ Khả, có sở trường viết văn thơ, đặc biệt rất thích hội họa.

Ông ta rất thích vẽ tranh trúc nổi danh khắp nơi, mỗi ngày đều có người đến tìm mua tranh, hỏi bí quyết vẽ tranh tre của ông là gì ?

Vốn dĩ trước sau nhà của Văn Dữ Khả trồng rất nhiều loại tre nứa khá nhau, cho dù là xuân hạ thu đông, trời quang hay mưa gió, ông ta thường đến vườn trúc để quan sát quá trình tăng trưởng của tre nứa, suy ngẫm quá về quá trình biến đổi của tre thật kĩ lưỡng, quan sát hình thái màu sắc của lá. Mỗi lần có cảm hứng mới ông ta liền quay về thư phòng trải giấy mức ra , đem cảm nhận ấn tượng trong lòng vẽ lên giấy.

Theo thời gian, hình ảnh cây tre trong các mùa khác nhau, thời tiết khác nhau, thời gian khác nhau đã in sâu vào trái tim ông. Chỉ cần chăm chú cầm bút đứng trước tờ giấy vẽ, muôn hình vạn trạng của tre mà quan sát được ngày thường sẽ lập tức hiện ra trước mắt. Vì vậy, mỗi khi vẽ tre, ông ta tỏ ra rất bình tĩnh và tự tin, những cây tre vẽ đều sống động như thật.

Mỗi lần người khác khen ông vẽ tranh đẹp , ông đều khiêm tốn đáp : “Tôi chỉ là vẽ tranh trúc bằng cảm nhận trong lòng mình về quá trình sinh trưởng của nó thôi .”

Một hôm bạn của Văn Dữ Khả đến thăm , nhìn thấy tranh trúc của ông, không nhịn được mà viết một bài thơ khen ngợi : “Dữ Khả họa trúc thời, hung trung hữu thành trúc” (Khi ở cạnh những bức tranh trúc của Dữ Khả, tâm hồn cũng hóa tre trúc)

Related Posts

Nhập bình luận