Hôm nay mình sẽ kể các bạn nghe một câu chuyện thành ngữ nói về những người bề ngoài thì luôn tỏ ra là thánh thiện tốt bụng nhưng bên trong chỉ toàn mưu mô tính toán. Trong tiếng Việt chúng ta có thành ngữ ” Khẩu phật tâm xà ” vậy thì trong tiếng Trung chúng ta có thành ngữ “Tiếu lý tàng đao”-笑里藏刀. Hãy cùng mình tìm hiểu qua câu chuyện thành ngữ này nhé
1.Phần Hán tự của câu chuyện thành ngữ Trung Quốc
Dưới đây là câu chuyện thành ngữ Trung Quốc “Khẩu phật tâm xà” với phần Hán tự để chúng ta có thể cùng nhau luyện cách nhận diện mặt chữ và học từ vựng mới
笑里藏刀
Xiàolǐcángdāo
唐代有个叫李义府的官员,善于奉承拍马屁,他写了一篇《承华箴[zhēn]》深得太子李治的喜欢,赏了他四十匹帛。
Táng dài yǒu gè jiào lǐyìfǔ de guānyuán, shànyú fèngchéng pāimǎpì, tā xiěle yī piān “chéng huá zhēn ” shēn dé tàizǐ lǐ zhì de xǐhuān, shǎngle tā sìshí pǐ bó.
李治继位后的第六年,打算立武则天为皇后,李义府又极力赞同,从此他飞黄腾达,在朝中为所欲为。
Lǐzhìjì wèi hòu de dì liù nián, dǎsuàn lì wǔzétiān wèi huánghòu, lǐyìfǔ yòu jílì zàntóng, cóngcǐ tā fēihuángténgdá, zài cháo zhōng wéisuǒyùwéi.
他外表温和谦恭,说话时脸上总是挂着微笑,所以大臣们都说他是笑里藏刀。
Tā wàibiǎo wēnhé qiāngōng, shuōhuà shí liǎn shàng zǒng shì guàzhe wéixiào, suǒyǐ dàchénmen dōu shuō tā shì xiàolǐcángdāo.
李义府在朝廷中笼络心腹,纠集党羽,培植亲信,谁要升官,他就向别人索取财物。
Lǐyìfǔ zài cháotíng zhōng lǒngluò xīnfù, jiūjí dǎngyǔ, péizhí qīnxìn, shéi yào shēngguān, tā jiù xiàng biérén suǒqǔ cáiwù.
有一次,他看到一份任职名单,便把名单默记下来。随后他把一个即将任职的人找来,对他说,不是要做官吗,几天之内,诏书就可以下来了,该怎么谢我呢?
Yǒu yīcì, tā kàn dào yī fèn rènzhí míngdān, biàn bǎ míngdān mò jì xiàlái. Suíhòu tā bǎ yīgè jíjiāng rènzhí de rén zhǎo lái, duì tā shuō, bùshì yào zuò guān ma, jǐ tiān zhī nèi, zhàoshū jiù kěyǐ xiàláile, gāi zěnme xiè wǒ ne?
这人马上送来了七百贯钱,可是这件事被高宗知道了。高宗下诏,斥责李义府,将他流放远乡。
Zhè rén mǎshàng sòng láile qībǎi guàn qián, kěshì zhè jiàn shì bèi gāo zōng zhīdàole. Gāo zōng xià zhào, chìzé lǐyìfǔ, jiāng tā liúfàng yuǎn xiāng.
一百年后,白居易写诗说:君不见李义府之辈笑欣欣,笑中有刀潜杀人。
Yībǎi nián hòu, báijūyì xiě shī shuō: Jūn bùjiàn lǐyìfǔ zhī bèi xiào xīnxīn, xiào zhōng yǒu dāo qián shārén.
后人就用笑里藏刀这个成语,比喻表面和善而内心阴险狠毒。
Hòu rén jiù yòng xiàolǐcángdāo zhège chéngyǔ, bǐyù biǎomiàn héshàn ér nèixīn yīnxiǎn hěndú.
2. Nội dung thành ngữ Khẩu phật tâm xà (Tiểu lý tàng đao)
Khẩu phật tâm xà (Tiếu lý tàng đao – Giấu dao trong nụ cười)
Thời Đường có một quan viên tên là Lý Nghĩa Phủ, có sở trường nịnh hót, ông ta viết một bài tên “Thừa Hoa Châm” được thái tử Lý Trị vô cùng yêu thích nên đã thưởng cho 40 tấm vải lụa.
Vào năm thứ sáu lên ngôi của Lí Trị, định phong hoàng hậu cho Võ Tắc Thiên, Lí Nghĩa Phủ tích cực tán thành, từ đó ông ta được trọng dụng thăng chức quyền, có chức có quyền hành trong triều.
Ông ta bên ngoài lúc nào cũng hiền lành và nhã nhặn, lúc nói chuyện luôn nở nụ cười , vì vậy các quan đại thần đều nói ông ta là “giấu dao trong nụ cười” =.
Lí Nghĩa Phủ trong triều đình lôi kéo được rất nhiều thân tín, kết bè phe cánh , ai muốn thăng chức, ông ta liền đòi tiền cống nạp.
Có một lần nọ, ông ta nhìn thấy bảng danh sách các chức danh, liền đem bảng danh sách đó âm thầm ghi lại. Sau đó ông ta tìm một người sắp có chức vụ đến , nói với hắn ta :” Ngươi không phải là muốn làm quan sao, trong mấy ngày nữa, chiếu chỉ sẽ ban sắc lệnh rồi, ngươi làm sao để tạ ơn ta đây?
Người này lập tức cống nạp 700 quan tiền , nhưng chuyện này bị Cao Tông biết được. Cao Tông hạ chiếu chỉ, phạt tội Lí Nghĩa Phủ, đem hắn đày ra vùng thôn quê xa xôi hẻo lánh.
Một trăm năm sau, Bạch Cư Dịch có viết một bài thơ nói rằng : Bạn sẽ không thể nhìn thấy nụ cười của Lí Nghĩa Phủ, một nụ cười như mang theo một con dao giết người.
Sau này người ta sử dụng câu thành ngữ “Giấu dao trong nụ cười – Tiếu lý tàng dao” để chỉ những người bề ngoài tốt bụng nhưng bên trong nham hiểm và độc ác.
Related Posts
Hiện tượng đồng âm trong tiếng Trung Quốc.
Từ vựng tiếng Trung chuyên ngành Toán học – Vật lí học – Hóa học