Hôm nay mình sẽ đem đến cho các bạn một câu chuyện thành ngữ chỉ những người siêng năng cần mẫn. Đó là thành ngữ 手不释卷 (Thủ bất thích quyển)- tay không rời sách. Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu nhé !
1. Tìm hiểu Hán tự và phiên âm pinyin của thành ngữ
Cùng mình tìm hiểu qua phần Hán tự và phiên âm của câu chuyện thành ngữ Trung Quốc này nhé!
手不释卷 (shǒubùshìjuǎn)
三国时,吕蒙是吴国的大将。
Sānguó shí, lǚméng shì wú guó de dàjiàng.
一次,他点兵3万,用船80余只袭击荆州。水手一律身着白衣,大批精兵埋伏在船舱里。黑夜,船到当阳江边,烽火台的汉兵厉声盘问。吴军诈称是商船,要求靠岸避风,汉兵信以为真。约至二更,船上吴军突然袭击,占据了烽火台。随后,吕蒙带兵长驱直入,轻取荆州。
Yīcì, tā diǎn bīng 3 wàn, yòng chuán 80 yú zhǐ xíjí jīngzhōu. Shuǐshǒu yīlǜ shēnzhe báiyī, dàpī jīngbīng máifú zài chuáncāng lǐ. Hēiyè, chuán dào dāng yángjiāng biān, fēnghuǒ tái de hàn bīng lìshēng pánwèn. Wújūn zhà chēng shì shāngchuán, yāoqiú kào àn bìfēng, hàn bīng xìnyǐwéizhēn. Yuē zhì èr gèng, chuánshàng wújūn túrán xíjí, zhànjùle fēnghuǒ tái. Suíhòu, lǚméng dài bīng chángqūzhírù, qīngqǔ jīngzhōu.
吕蒙作战勇猛,平时却不肯读书。孙权劝道:“你读点历史和兵法,用兵更高明。”孙权道:“汉先武帝从前行伍出身,却‘手不释卷’。”从此,吕蒙勤勉自学,受益匪浅。
Lǚméng zuòzhàn yǒngměng, píngshí què bù kěn dúshū. Sūnquán quàn dào:“Nǐ dú diǎn lìshǐ hé bīngfǎ, yòngbīng gèng gāomíng.” Sūnquán dào:“Hàn xiān wǔdì cóngqián hángwǔ chūshēn, què ‘shǒubùshìjuàn’.” Cóngcǐ, lǚméng qínmiǎn zìxué, shòuyì fěi qiǎn.
手不释卷:手里不离开书本,形容读书勤奋。
Shǒubùshìjuàn: Shǒu lǐ bù líkāi shūběn, xíngróng dúshū qínfèn.
2. Tìm hiểu ý nghĩa câu chuyên thành ngữ “Siêng năng cần mẫn” (手不释卷)
Thủ bất thích quyển
Thời kì Tam Quốc, Lữ Mông là một vị tướng của nước Ngô.
Một lần, ông ra lệnh cho 30.000 binh lính và tấn công Kinh Châu với hơn 80 chiến thuyền. Các thủy thủ đều mặc đồ trắng, và một số lượng lớn binh lính tinh nhuệ nằm phục kích trong khoang tàu. Trong đêm tối, khi chiến thuyền đến bờ sông Đương Dương, quân Hán từ đài Phong Hỏa nghiêm nghị gạn hỏi. Quân nhà Ngô nói dối là chỉ là thuyền buôn, xin được lên bờ tránh gió, quân Hán tin thật. Khoảng hai canh giờ sau, đội quân Ngô ở trên thuyền bất ngờ tập kích, chiếm giữ đài Phong Hỏa. Theo sau đó, Lữ Mông đem đoàn quân dài tiến thẳng vào Kinh Châu.
Lữ Mông chiến đấu rất anh dũng , bình thường lại không hay đọc sách. Tôn Quyền khuyên rằng : “Người nên đọc một ít sách về lịch sử và binh pháp, để có thể tận dụng binh lính tốt hơn. ” Tôn Quyền còn nói rằng : “Vua Ngô của nhà Hán trước kia xuất thân trong quân đội , nhưng “sách không bao giờ rời tay”. ” Chính vì thế , Lữ Mông cần cù tự mình học tập .
“Thủ bất thích quyền” có nghĩa rằng : Tay lúc nào cũng không rời sách , để chỉ những người siêng năng cần mẫn đọc sách.
Related Posts
Vừa … vừa (一边…一边… – yìbiān…yìbiān…) : Cấu trúc ngữ pháp tiếng Trung (P1)
Đàn gảy tai trâu (对牛弹琴): Câu chuyện thành ngữ Trung Quốc