Mã mã hổ hổ (马马虎虎) : Thành ngữ Trung Quốc có nghĩa là ‘tàm tạm’

Hôm nay mình sẽ dẫn các bạn đến với thành ngữ 马马虎虎 là một thành ngữ Trung Quốc có nghĩa là “tàm tạm” . Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu qua câu chuyện thành ngữ này nhé !

1.Tìm hiểu phần Hán tự của câu chuyện thành ngữ

马马虎虎

宋朝有一位画家,他画画总是特别马虎。

他常说,“画画嘛,讲究的是创意,其它细节嘛不重要。”

这天,画家又准备画画了。

“本画家今天要画一只威猛的老虎。”

刷刷刷,几笔之后,老虎头画出来了。

“嗯,不错!”画家很满意,现在我要画身体了。

“我好像是忘记了老虎身体怎么画了?应该大概可能也许,说不定跟马的身体差不多吧,不管这些细节了。”

于是,他刷刷刷,一只长着老虎头马身体的怪物画出来了。

“不错!不错!我真是个画画天才呀!”他自言自语道。

一个买画的人走过来,疑惑地问,“大画家,你画的马不像马,老虎不像老虎,这是什么呀?”

“别说,你还真挺懂画的,我这幅画就叫做马马虎虎,10两银子卖给你,怎么样?”

“不!不!我还是不要了。”买画的人赶紧溜了。

大画家呢,美滋滋的把画挂在墙上。

他的大儿子回来了,看到这幅画上写着马马虎虎,便问道,“啊,父亲,你这到底是马还是老虎呀?”

“是马,就是可以骑着跑的马呀!”

大儿子走了没多久,小儿子也来问了,“父亲,这只动物是马还是老虎呢?

“是老虎,你要是打到这么一只老虎,那可能赚不少钱呢!”

画家的大儿子和小儿子,最近都在练习打猎,这天他们来到森林里打猎。

大儿子说,“我们分头打猎,看谁打到的猎物最多。”

“好的,哥哥,我走这边。”

于是,兄弟俩一个向左,一个向右。

大儿子寻找猎物的时候,一只老虎窜了出来,他盯着老虎的头。

“这个头我认识,父亲说这是可以骑着跑的马,今天我要骑着它去打猎。”

说完,大儿子蹦蹦跳跳跑到老虎身后,噼噼拍了拍老虎的屁股,翻身要骑。

“我不是马,我是老虎。你要记住了,老虎的屁股摸不得,谁摸我,我就踹飞谁。”

老虎气得一脚就把大儿子踢飞了。

“哎呀!好痛啊!我的屁股,这不是马,明明是老虎嘛,哎呦!我的屁股。”

林子的另一边,小儿子看到一匹马正在慢悠悠地吃草。

“哇,是老虎!嗯,没错,四条腿又细又长,就是父亲画的老虎。”

于是,小儿子连忙从后背掏出一支弓箭,朝马腿上射了一箭。

马疼的大叫三声晕了过去。

马主人赶忙跑了过来。

“啊,是谁,这只箭谁射的?”

“这只老虎是我射的,不用感谢我。”

“什么?这是老虎?你这小不点睁大眼睛看看,这是我花很多钱新买回来的宝马,你要赔我钱。”

“这……这明明是老虎啊!”

故事的最后,画家看到受伤的大儿子,看到小儿子瘪着嘴说射伤别人的马要赔钱的时候,才终于醒悟过来。

“原来,我画的马马虎虎会让我的儿子们闯一下这么多祸呀!早知道有今天,当初我就该好好画,马归马,虎归虎,再见不能敷衍了事,粗心大意啊!”

马马虎虎的成语意思,就是比喻一个人做事粗心大意不认真,不细心。

2. Tìm hiểu nội dung câu chuyện thành ngữ “Mã mã hổ hổ”

Mã mã hổ hổ

Triều Tống có một người họa sĩ, tranh ông ta vẽ lúc nào cũng đặc biệt cẩu thả.

Ông ta thường nói, “Khi vẽ tranh cái cần chú tâm chính là sáng tạo, những chi tiết khác không quan trọng “

Ngày hôm đó, ông ta lại chuẩn bị vẽ tranh.

Ông ta nói “Họa sỹ như ta đây ngày hôm nay phải vẽ một con hổ thật dũng mãnh mới được”

“Xẹt xẹt xẹt, chỉ sau vài nét cọ , cái đầu hổ đã được vẽ ra”

“Aiya, tuyệt vời!” Tên họa sỹ rất đắc ý , bây giờ ta phải vẽ đến phần thân.

“Ta hình như quên mất là cái người của con hồ vẽ làm sao mất rồi? Vẽ đại khái cũng được rồi, chắc là cũng không khác với cái thân con ngựa đâu, quan tâm làm chi mấy chi tiết này chứ.”

Thế nên ông ta lại “xẹt xẹt xẹt”, một con quái vật thân ngựa đầu hổ được vẽ ra.

“Tuyệt tuyệt! Ta đúng là thiên tài vẽ tranh mà!” Ông ta tự nói với chính mình.

Có một người mua tranh đi tới , bộ dạng bán tín bán nghi hỏi “Này anh họa sỹ, con ngựa anh vẽ ngựa thì cũng không giống ngựa, hổ thì cũng không giống hổ, anh vẽ cái gì vậy?”

“Thiệt là, anh đúng là người am hiểu tranh đó, bức tranh này của tôi gọi là “Mã mã hổ hổ” đó, bán cho anh 10 lượng bạc, anh thấy sao?

” Thôi thôi ! Tôi tốt hơn không mua đâu.” Người mua tranh vội vàng rời đi.

Còn về phần họa sỹ, ông vui vẻ mà treo bức tranh lên tường.

Con trai lớn của ông ta trở về, nhìn thấy bức tranh có ghi “mã mã hổ hổ” , liền hỏi ” Cha, rốt cục cha vẽ con ngựa hay con hổ vậy ?”

“Là con ngựa , là con ngựa vừa cưỡi được vừa chạy được “

Con trai lớn ông ta đi không lâu, đứa con trai nhỏ cũng đến hỏi ” Cha à , con này là con ngựa hay con hổ vậy cha?”

“Là con hổ, nếu con bắt được con hổ như thể này con có thể kiếm được không ít tiền đâu “

Hai đứa con trai lớn và nhỏ của gã họa sỹ gần đây đang luyện tập săn bản , hôm đó chúng vào rừng đi săn.

Đứa lớn nói : ” Chúng ta chia nhau ra đi săn đi, xem thử xem ai sẽ săn được nhiều nhất “.

“Được thôi anh , em sẽ đi qua bên kia”

Thế là hai anh em người đi sang hướng trái kẻ đi hướng phải.

Lúc đứa lớn đang đi săn, có một con hổ chạy tới , nó đăm đăm nhìn cái đầu con hổ

“Con vật này ta biết nè, phụ thân nói là đây là con ngựa có thể cưỡi , có thể chạy , hôm nay ta phải cưỡi ngươi đi săn mới được”

Nói xong, sau khi đứa con trai lớn tung ta tung tăng nhảy lên thân con hổ, vỗ vỗ lên mông con hổ, lật cái thân nó lại để cưỡi.

” Ta không phải là ngựa , ta là hổ. Ngươi phải nhớ là mông của ta nếu ai đụng vào ta sẽ đá cho hắn bay đấy.”

Hổ liền đạp một phát khiến đứa con trai lớn bị đá bay đi.

“Aiya! Thật tội nghiệp nhà ngươi! Mông của ta không phải là mông của ngựa , rõ ràng là hổ mà, aiya! Mông của ta!”

Ở bên kia khu rừng, đứa nhỏ nhìn thấy một con ngựa đang chậm rãi ăn cỏ.

“Wow, là con hổ! A! không tệ a, bốn chân vừa mảnh vừa dài, đúng là con hổ mà cha vẽ rồi”

Thế nên, đứa nhỏ vội vàng từ đằng sau lưng lấy ra một cây cung và tên , hướng về phía chân ngựa bắn một phát.

Con ngựa đau đến choáng váng mà kêu lên 3 tiếng.

Chủ nhân của con ngựa vội vàng chạy đến

“A, là ai , cái mũi tên này là ai bắn ?”

“Con hổ này là của cháu bắn được , không cần cảm ơn cháu đâu”.

“Cái gì chứ ? Này mà là con hổ á! Nhà ngươi không chút mở to mắt ra mà xem à. Đây là ngựa quý mới mua mà ta phải bỏ ra rất nhiều tiền mới có được , nhà ngươi mau đền cho ta đi”

“Đây … đây rõ ràng là con hổ mà “

Cuối truyện, người họa sĩ cuối cùng mới chịu thức tỉnh ra khi thấy đứa con trai lớn bị thương còn người con trai nhỏ đang lép bép luôn miệng nói rằng mình bắn chết con ngựa và phải đền tiền cho người ta.

“Hóa ra , bức tranh “mã mã hổ hổ” mà ta vẽ lại khiến cho con ta gặp tai họa như vậy . Nếu sớm biết có ngày hôm nay , thì ban đầu ta đã nên cố gắng vẽ ngựa cho ra ngựa , hổ cho ra hổ, sẽ lại không gặp phải chuyện như vậy , ta thật vô ý quá !”

Thành ngữ “mã mã hổ hổ ” ẩn dụ cho một người làm không việc không cẩn thận, thiếu tỉ mỉ và làm một cách cẩu thả.

Related Posts

Nhập bình luận